Chương 19: Hổ ca là ai?

[Dịch] Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Manh Manh Đát Tiểu Mập

4.797 chữ

12-10-2023

Diệp mẫu hoàn toàn có thể cảm nhận được sát khí trên người của Diệp Hiên, điều này cũng làm cho bà cực kỳ kinh hãi, vội vàng lên tiếng khuyên can, nói:.

- Mẹ chịu khổ không coi vào đâu, mặc dù có chút oán khí từ lâu cũng đã tiêu tán, chỉ cần chúng tôi có thể một nhà đoàn tụ, mẹ đã thỏa mãn.

Nghe mẹ khuyên can, Diệp Hiên vội vàng thu liễm sát khí, hắn vẫn chưa bằng lòng với lời mẹ nói, hiển nhiên hắn nhất định phải đòi cho mẹ một cái công đạo về chuyện năm đó.

Mẹ con hai người nói chuyện phiếm một hồi, Diệp mẫu đi vào nhà bếp, làm một phần thịt kho tàu cá chép cho Diệp Hiên, càng xào thêm mấy món rau, khi bưng cơm nước lên bàn, bầu trời phía ngoài cũng đã tối sần lại.

- Hiên nhi, đừng chờ nữa, em gái còn có thể tối nay không trở lại, chúng tôi ăn trước đi.

Diệp mẫu cười gượng lên tiếng, kẹp một khối thịt cá trong đến chén cho Diệp Hiên, nhưng vẻ ưu sầu trong mắt lại không thể che giấu Diệp Hiên.

Vẫn chưa động cơm nước trong chén, Diệp Hiên nhoẻn miệng cười:.

- Mẹ, mẹ ở nhà chờ, con đi đến trường học đón em gái trở về, không mất bao lâu thời gian đâu.

Diệp Hiên nói xong, cũng không đợi mẹ ngăn cản, đứng dậy đi ra khỏi cửa nhà, đợi Diệp mẫu đuổi theo ra cửa, bên ngoài nào còn có thân ảnh Diệp Hiên.

...

Bên trên đám mây trong hư không, Diệp Hiên bước chậm mà đi.

Lúc này, vẻ mặt Diệp Hiên rất lạnh, hiển nhiên tâm tình cũng không khá lắm đối với chuyện em gái đi suốt đêm không về, mà Diệp tâm tình Hiên hắn không tốt thời gian, hắn sẽ sát sinh, đây là thói quen tạo thành trong bốn năm ở biển máu chiến trường.

Trường cao trung Lam Cực, một trường cao trung tam lưu, vào đây thì bạn sẽ không nhìn thấy bất kỳ học sinh nào mặc đồng phục, ở trong trường này tràn đầy côn đồ và các thiếu nữ hư hỏng, cũng được xưng là một trong cao trung nát nhất thành phố Giang Nam.

Bây giờ là tám giờ tối, trường học sớm đã không còn ai, chỉ là trước cửa trường học có thể có từng chiếc xe riêng đậu sát hai bên, thỉnh thoảng có thiếu nữ trang điểm lộng lẫy đi vào trong xe, sau đó chiếc xe nghênh ngang rời khỏi.

Phù quang lược ảnh, hư không lóe lên, Diệp Hiên lặng yên xuất hiện ở trước cửa trường học, vẫn chưa làm cho bất kỳ người nào chú ý, nhìn cảnh tượng trước cửa trường học, vẻ mặt Diệp Hiên hơi có vẻ âm lãnh.

Vài tên côn đồ đầu nhuộm đủ mọi màu hút thuốc lá, còn có mấy thiếu nữ quần áo hở hang vui cười đùa giỡn, thỉnh thoảng có đại thúc trung niên lái xe riêng dừng lại đi xuống bắt chuyện với một ít thiếu nữ bất lương, là người ngu cũng có thể nhìn ra bọn họ đang nói những gì.

- Em gái đi vào dạng trường học như thế để học à?

Tiếng nói Diệp Hiên băng hàn, vẻ mặt cực kỳ âm trầm.

Diệp Hiên bước đi tới phía trước vài tên côn đồ, cho đến khi đi tới trước người bọn họ, cũng để cho mấy tên côn đồ chú ý tới Diệp Hiên tồn tại.

- Này tiểu tử, tới bây giờ chưa thấy qua mày, nhìn mày còn rất trẻ, lẽ nào cũng đến đây tìm kích thích?

Một gã côn đồ nhuộm đầu tóc xanh nhìn Diệp Hiên cười đùa nói, để đám côn đồ xung quanh cười vang.

- Tụi mày có quen một người nữ sinh tên Diệp Linh Nhi không?

Diệp Hiên trầm giọng đặt câu hỏi.

- Diệp Linh Nhi?

Côn đồ tóc xanh ngẩn ra, nhìn kỹ Diệp Hiên một chút, nói:

- Mày và cô ta có quan hệ gì?

- Tao là anh trai của nó.

Tiếng nói Diệp Hiên hơi lộ ra lạnh lẽo.

- Ha ha, là anh trai à? không ngờ Diệp Linh Nhi đứa nhỏ phóng đãng này còn có anh trai.

Tên tóc xanh cợt nhả, hoàn toàn không có phát hiện trong mắt Diệp Hiên hiện lên hàn quang.

- Tao hỏi lại lần cuối, Diệp Linh Nhi hiện tại ở đâu?

Diệp Hiên bước chậm đi tới trước mặt côn đồ tóc xanh, cũng để cho mặt người này ngẩn ra, sau đó khuôn mặt nổi lên vẻ tức giận.

- Mày dám nói chuyện như thế với lão tử, mày....

Tóc xanh vốn định ra vẻ hù dọa, nhưng lời trong miệng còn chưa nói hết, trước mắt trực tiếp hoa một cái, một bàn tay có lực trực tiếp bóp cổ của hắn, trong nháy mắt đã bị giương lên nửa khoảng không.

Năm ngón tay Diệp Hiên chậm rãi khép lại, tiếng nói càng thêm băng hàn:

- Nói cho tao, con bé đang ở đâu.

Một màn như thế để những tên côn đồ khác hoảng sợ tột cùng, bọn họ vốn định tiến lên hỗ trợ, nhìn đến ánh mắt Diệp Hiên lạnh như băng, trong nháy mắt chạy tứ tán.

Hiển nhiên những tên côn đồ này là hạng người lấn yếu sợ mạnh, nhìn thấy Diệp Hiên có thể không tốn sức chút nhắc tên tóc xanh lên cao, chỉ sợ là cao thủ luyện võ, bọn họ đâu phải đối thủ của Diệp Hiên.

- Ho khan... Ho khan... Tôi... Tôi nói....

Khuôn mặt côn đồ tóc xanh trướng đến đỏ hồng, cực kỳ gian nan phun ra mấy chữ, điều này cũng làm cho Diệp Hiên buông tay, để người này ngã ngồi dưới đất.

- Hôm nay là sinh nhật Hổ ca, Diệp Linh Nhi cùng vài nữ bạn học sớm đã bị Hổ ca tiếp đi, nghe nói ở quá bar Dạ Sắc.

Tóc xanh thần tốc lên tiếng, rất sợ Diệp Hiên đánh mình một phen.

- Hổ ca?

Diệp Hiên nỉ non tự nói, sau đó nhìn về phía tóc xanh, nói:

- Hổ ca là ai?

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!